- 12 Tháng 3 2011
- Lượt xem: 7902
Đất trời đã sang thu khi ta lần đầu hạnh ngộ.
Niềm vui và sự yên ả mới.
Chào đời.
Con đường xuân hạ hai mùa ta đã đi qua,
Con đường của em - gập ghềnh bao hối tiếc,
(con đường của anh - làm sao em biết!)
Mình đã như hai hạt cát -cô đơn vụng về- ở đầu này và đầu kia của biển,
Như hai cánh sao cuối trời -ánh sáng nghèo nàn- không với tới được nhau.
Giữa đêm trong vắt xanh ngời, ánh sao lấp lánh đã tìm ra - đôi mắt.
Có thể nào xẻ chia nhau một mùa thu êm ả mà rực vàng trong ánh chiều sắp tắt,
Và đông giá buốt lạnh những nhánh cành khẳng khiu nhưng ấm áp ngời hồng bếp lửa
Để có được nhau-
Một nửa cuộc đời.
Ngọc Dung