Những đêm buồn trong hoan ca hạnh ngộ.
Rượu chưa tàn ta đã ngà ngà say.
Em hát ta nghe về Lưu thần Nguyễn Triệu.
Từ Thức thoát trần lạc chốn thiên thai.
Khúc tình tự hư thực uyển ảo mãi mãi say .
Thiên Thai bất tuyệt Ta mê mẩn.
Trương Chi nguyệt khuyết vũ trụ tàn.
Chuếnh choáng lối về, ta cô độc.
Con chim cứ hót ,lá vàng cứ rơi.
Mặt trời cứ mọc đằng đông.
Còn ta giông cứ trong lòng giông ra.
Tỉnh cơn say ta vơ vào thực tại.
Chẳng thấy mình,chẳng thấy đâu em.
Có suốt đời ta cũng chỉ : đứa lang thang!
Đứa vô lại hoang đàng đầy run rẩy.
Đánh cắp của người những tuổi đời trần thế.
Và của em xuân thì đầy mê hoặc.
Nguyễn Hoàng Minh