Anh,
Đất trời đã sang thu khi ta lần đầu hạnh ngộ.
Niềm vui và sự yên ả mới.
Chào đời.
Con đường xuân hạ hai mùa ta đã đi qua,
Con đường của em – gập ghềnh bao hối tiếc,
(con đường của anh – làm sao em biết!)
Mình đã như hai hạt cát -cô đơn vụng về- ở đầu này và đầu kia của biển,
Như hai cánh sao cuối trời -ánh sáng nghèo nàn- không với tới được nhau.
Rồi trong cơn xáo trộn đảo điên của đất trời, hai hạt cát chạm mặt nhau,
Giữa đêm trong vắt xanh ngời, ánh sao lấp lánh đã tìm ra – đôi mắt.
Có thể nào xẻ chia nhau một mùa thu êm ả mà rực vàng trong ánh chiều sắp tắt,
Và đông giá buốt lạnh những nhánh cành khẳng khiu nhưng ấm áp ngời hồng bếp lửa
Để có được nhau-
Một nửa cuộc đời.
Ngọc Dung
Ngọc-Dung ơi!
Bài thơ hay mà nghe tâm sự buồn quá hả? ND bây giờ ra sao rồi? Email về cho BY biết tin được không? Vẫn còn nhớ ND những ngày tập hát ở Đại-Học Bách-Khoa ngày nào.. Lúc đó BY hát bài “Chim rừng” và “Giòng Volga” với anh bạn Nguyễn Minh Trung nhớ không? Cả một khung trời ngây thơ đang hiện về…
ND email cho BY ở address này nghe: [email protected]
Chúc bạn và gia đình luôn vui khỏe
Tình thân
Bạch-Yến
Chào Bạch Yến,
Dung đọc truyện, tưởng tượng nhân vật nữ nói với nhân vật nam như vậy về chuyện tình của họ – một câu chuyện buồn. Vậy là D viết “chính xác” phải không? 😆
Sao mà đến hôm nay mới vô trang này? Nhớ ghé thường xuyên và gởi bài nữa nha (Thí dụ như bài viết về thời tập hát ở trường – song ca với Minh Trung vui tính. 😆 )
Thân
nd
Dung ơi!
Yến bận quá nên lâu lắm rồi mới mò mẫm vô đây được đây. Đi chậm như rùa phải không? Y cũng mê viết lách lắm mà vẫn chưa rảnh để viết một đoạn nào ra hồn cả. Có gia đình phải lo cho con cái… làm việc suốt 7 ngày nên phải hẹn lại khi mô thiệt là rảnh mới đóng góp đượ. Thông cảm hí. Dầu sao cũng cảm ơn D đã cho Y đọc ké mấy vần thơ hay của bạn. Lại còn cho “ăn bánh xèo ngó” nữa chứ!!!
Chúc vui nha