Tháng Sáu năm nay (2024) những ngày đầu Hạ, mấy đứa con mời mình đi chơi biển một tuần, du thuyền, vùng vịnh Caribbean.
Mình không ham lắm nhưng cũng có dịp cùng các con cháu sum họp sau những ngày bận rộn với công việc. Còn mình quá thì rảnh rỗi. Hưu rồi, mình đã trả hết nợ “áo cơm” cho đời.
Hàng đêm, lặng lẻ một mình lên tận chóp tàu để thấy cái mênh mông, tỉnh mịch của biển khơi, cái oi ả của biển nhiệt đới.
Đêm nay trăng lên cao, tròn và thật sáng. Ánh trăng vỡ vụn, tan nhanh trên mặt biển với làn sóng đuôi tàu.
Chợt nhận ra là Rằm tháng Năm âm lịch rồi đó. Ký ức lại ùa về.
Năm đó (1978) cũng ánh trăng Rằm tháng Năm mình lênh đênh trên chiếc thuyền đánh cá nhỏ trên Biển Đông, ngoài khơi Việt Nam. Tuy cách xa nhau nửa quả điạ cầu nhưng cũng là biển vùng nhiệt đới với những cơn giông bất thường. Hai bức tranh quá giống nhau.
Dưới trăng ngày đó, một thanh niên 22 tuổi đang cố ghìm cần lái của chiếc thuyền câu không đến 10 mét chiều dài, 1,5 mét chiều ngang với 17 con người chống chọi với sóng cả biển Đông, với hàng ngàn con cá heo nhấp nhô theo sóng.
Bây giờ, 46 năm sau, ngồi yên lặng nhìn trăng nhìn sóng nước mà nhớ ngày xưa. Con tàu quá lớn, lớn hơn sự tưởng tượng của mình. So sánh?! Chiếc thuyền mình đi năm xưa còn nhỏ hơn một chiếc phòng ngủ trong tàu này!
46 năm cũng gần như cả đời mình. Không tính 22 năm đầu đời dưới bóng râm của cha mẹ, gia đình, học đường … để tạo cho mình một khả năng, một kiến thức để lăn lộn vào đời, đối mặt với mọi hoàn cảnh để sống, để ngẩng cao đầu, để chứng tỏ rằng mình cũng là một con người … không tệ.
Đến xứ người với hai bàn tay trắng và bắt đầu một “viễn du” đầy mộng mơ.
Mộng đã thành thật, mơ đã chín muồi. Phủi tay mà ngoảnh nhìn lại đời mình. Thôi vậy là cũng tạm đủ để vui: Cơm Cha, Áo Mẹ, Công Thầy.
Hai mùa trăng tháng 5, có phải là hai cái mốc của đời mình?
(June 20, 2024 ~ Rằm tháng 5 Giáp Thìn)
Two Moons, One Life
In June of this year (2024), in the early days of Summer, my kids invited me to go on a cruise for a week, in the Caribbean Bay.
I don’t really like it, but it is an opportunity to be with my children and grandchild after busy days at work. As for me, I have too much free time. Now that I’m retired, I’ve paid off all dues of my life.
Every night, I quietly go up to the top of the ship alone to see the vastness and solitude of the ocean, the sweltering heat of the tropical sea.
Tonight the moon is high, clear, round and bright. The moonlight shattered and quickly dissipated on the sea surface with the waves of the ship’s stern.
Suddenly I realized it was the full moon day of the fifth lunar month. Memories came rushing back.
That year (1978), under the full moon of May, I was floating on a small fishing boat in the East Sea, off the coast of Vietnam. Although they are half a globe apart, they are still a tropical sea with unusual storms. The two pictures are too similar.
Under the moon that day, a 22-year-old young man was trying to hold the steering stick of a small fishing boat less than 10 meters long and 1.5 meters wide with 17 people fighting against the waves of the East Sea, with thousands of dolphins undulating with the waves.
Now, 46 years later, I sit quietly, looking at the moon and the waves, remembering the old days. The ship is too big, bigger than I imagined. Compare?! The boat I was on years ago was smaller than a bedroom in this ship!
46 years is almost my entire life. Does not count the first 22-year of life was under the shadow of parents, family, school… to create for myself the ability, the knowledge to struggle in life, to face every situation to live, to hold my head high, to prove that I’m also a human being… not bad.
Coming to a foreign land with empty hands and starting a “faring trip” full of dreams.
Now, the dream has come true, the dream has matured. Wash my hands and look back at my life. Well, that’s enough to bring the satisfaction and happiness to the parents, teachers ….
Are these two moons in May the two milestones of my life?
(June 20, 2024 ~ Full moon of May, Giáp Thìn)
Lê Bá Nghề
Nguồn: Trang FB của LBN