Chiều vừa đi qua
Để lại chút tím ngoài hiên và nỗi im vắng trong hồn
Em vừa đi qua
Để lại chút mong manh của cuộc tình thứ nhất
Trong vườn
Ngọc lan vẫn lặng lẽ dịu dàng thơm
Ơi! Ta tím thẫm trong chiều phai- bảng lảng ngọc lan thương nhớ- tiễn em qua như chiếc bóng.
Một lần.
Quế Lan