Áo Cũ
Chiếc áo mong manh với bụi đường
Tháng đi ngày tới giữa phong sương
Có khi buốt lạnh trong băng giá
Áo lắm vui buồn lắm mến thương
—
Chiếc áo ngày xưa đã nhạt nhàu
Những làn chỉ mảnh cố liền nhau
Nút còn vài cái treo hờ hững
Mấy vết hằn in cũng ngã màu
—
Áo mới nào rồi không khỏi nhạt nhàu?
NT-Ngôn – 1980
Ngôn ,
Chiếc áo , viên phấn có khi cũng chỉ là chiếc áo và viên phấn bình thường , nhưng có lúc người ta gói ghém vô đó hình ảnh của người Thầy Giáo , của anh Bác Sĩ hoặc kẻ tu hành … Ngôn gởi vô đó hình ảnh của Ngôn ngày xưa ?
Hiếu họa chơi nghen , không có ý đặt tương đồng( # ) mà chỉ thuần túy là … vui thôi nghen .
Chiếc áo mong manh với bụi đường
Tháng đi ngày tới giữa phong sương
Có khi buốt lạnh trong băng giá
Áo lắm vui buồn lắm mến thương
—
Chiếc áo ngày xưa đã nhạt nhàu
Những làn chỉ mảnh cố liền nhau
Nút còn vài cái treo hờ hững
Mấy vết hằn in cũng ngã màu
–
[i]Thân Tấm bơ vơ giữa chợ Đời
Mua đi bán lại với phong sương
Ấm nồng , buốt lạnh tình băng giá
Dập dìu Ong Bướm có ai thương ?
…..
Thân Tấm ngày nay đã nhạt màu
Những mảnh tình vui cố ráp nhau
Liếc nhìn nhân thế : Ai hờ hững ?
Một chút tình con cũng ngã màu .[/i]
Hiếu,
Rất vui khi có người họa thơ, mặc dù bài thơ đã cũ như điều gì mà nó diễn tả.
Hỏi lại câu hỏi của Hiếu:
[i]Ngôn gởi vô đó hình ảnh của Ngôn ngày xưa?[/i]
hay là
[i]Ngày xưa Ngôn gởi hình ảnh của Ngôn vô đó?[/i]
Lúc đó chắc vì quá nghèo không có tiền mua áo mới. 😉
Ngôn ,
1980, lúc đó dân tình A74 tuổi Xuân phơi phới mà viết thơ như rứa thì … ghê quá (do hai chữ ” Ngày xưa ” mà Ngôn sử dụng). Ngày xưa đối với năm 1980 thì Ngôn bao nhiêu tuổi ?
Hiếu tự suy đoán nên câu hỏi chỉ có thể là : [i]” Ngôn – [u]1980[/u] – gởi vô đó hình ảnh của Ngôn ngày xưa – [u]1966 –> 1970 -[/u] ? “[/i]
Heheh ! Viết cho vui nên bất cần niêm luật , do đó Hiếu mới có câu :
[i]Hiếu họa chơi nghen , không có ý đặt tương đồng( # ) mà chỉ thuần túy là … vui thôi nghen [/i]
Tui khong biet qui vi thi sao, chu tui co may cai ao, tui mac hoai. Mac den son, rach cung mac…Con dep hay khong thi tui khong biet, nhung tui thay thoai mai lam…tui khong phai o be gi rao!