Ngoài kia tuyết trắng rơi rơi
Sao em không đến cho đời quạnh hiu
Tuyết rơi trắng xóa rừng chiều
Lẻ loi chiếc bóng đìu hiu cõi hồn
Lệ ai rơi đẫm hoàng hôn
Cánh chim chết lịm bên cồn mưa mau
Bay về đâu giữa đêm sâu
Đơn côi buốt giá niềm đau ngút ngàn
Chừng như giông tố băng ngang
Tuyết rơi rơi mãi… bẽ bàng tuyết rơi
Vắng em em vắng bên đời
Tuyết rơi trắng phủ một trời bơ vơ
Chiều buông mây tím hững hờ
Nhớ nhau còn một bài thơ cuối cùng…
Nguyễn Tấn Lực
29/5/2010