Cũng có lúc
Ta thấy đời chán ngắt
Vai hành trang lang thang khắp sông hồ
Ngắm núi đồi
Mân mê từng cành lá xanh xao
Rồi uống cạn chén nồng nghe mặn đắng
Cũng có lúc
Áo phong trần bạc trắng
Tìm gương xưa soi lại cuộc đời
Lặng ngắm mình,trong xa thẵm trùng khơi
Rồi buồn bã,ta không là ta nữa
Cũng có lúc
Ta muốn là ánh lửa
Đốt nhân gian cho cháy rụi tan tành
Chỉ còn lại em dáng ngọc,mắt xanh
Cho ta trọn một tình yêu ngây dại
Nguyễn Tấn Lực
20/4/2010