PhuTho74.com - Trang thông tin liên lạc của cựu sinh viên Đại Học Bách Khoa Phú Thọ khóa 1974

Trang NhàSáng TácĐoản VănHồi 2 - Nhị vị LãoTiên Đại & Tây Tửu Du...

Hồi 2 – Nhị vị LãoTiên Đại & Tây Tửu Du Đông dự tiểu hội A74 Đà Thành (Phần 1,2,3)

Tiên cõi Trời ta nào dám kể.
Tiên Ta Bà lếu láo chút mua vui
Xin đừng chấp ngả chốn vô thường
Anh minh rồi cũng vô minh một đường

( Truyện nửa hư nửa thực, về những gặp gở, xin đừng chấp )
Lão Tiên U Mê Minh Hoàng Uyễn
Biên tập Lão tiên Đai tửu Hiếu viết Trần

Phần một : Chiêm bái Đức mẹ, lòng thành kính .
Dấu xưa Sư Tử , dạ nao nao

Lại nói về chuyện ngày trước , hai vị Lão tiên Đại & Tây tửu Sài côn , nhận thấy trong ngày song bát Kỷ sửu niên (08-08-2009) đại hội quần tiên toàn cõi ta bà , có một số huynh đệ Đà thành lâu nay không đủ công phu về dự hội quần tiên được nên cảm thấy nhớ nhớ , bèn sắp đặt du đông tham dự tiểu hội A74 Đà thành.

Giữa đông , nhằm ngày gió mát trăng thanh , hai vị Lão tiên đằng vân giá vũ về Đà thành cùng sự đón tiếp nồng nhiệt của giang hồ A74 bổn xứ.
Lão tiên Bạch đầu Đà hải và Trung tửu Trương Trà đưa nhị vị về trọ tại Hoàng Long lữ quán.

 

Sau một hồi nghỉ ngơi, tắm rửa, chay mặn, tịnh tâm. Đúng Ngọ , bốn vị trực chỉ về Duyên Xuy huyện . Trên đường lại hội với lão tiên U Mê Minh Hoàng Uyễn .
Tất cả là năm cùng nhau về chiêm bái Đức Mẹ Trà Kiệu và chiếc giếng linh , về thăm kinh thành Sư tử , một thời vang bóng .

Sau hồi chiêm bái ,cả năm bước ra bên ngoài , đứng tựa vào lan can , từ trên núi cao như một Vọng bình đài dõi mắt nhìn ra chung quanh là cánh đồng mênh mông xanh mướt mượt mà. Và xa xa kia là dấu xưa của kinh thành Sư tử .Thả cho tâm hồn bay bổng cùng trời cao đồng lúa mênh mông của một thời quá khứ Lão tiên Tây tửu Dũng Viết Uyễn trong miên man suy tưởng khẻ ngâm :
……………….

Đây, điện các huy hoàng trong ánh nắng
Những đền đài tuyệt mỹ dưới trời xanh
Đây, chiến thuyền nằm mơ trên sông lặng
Bầy voi thiêng trầm mặc dạo bên thành

……………..

Đến đây Lão tiên đại tửu Hiếu Viết Trần lại thêm :

Đây, trong ánh ngọc lưu ly mờ ảo
Vua quan Chiêm say đắm thịt da ngà
Những Chiêm nữ mơ màng trong tiếng sáo
Cùng nhịp nhàng uyển chuyển uốn mình hoa

( thơ Chế Lan Viên)

Hai lão lại đắm mình về thuở xa xưa ngàn năm trước , nét mặt đầy u buồn trầm tư. Cả năm huynh đệ đang mặc tưởng trước tụ tán , được mất, có không của thế gian Bổng đâu một luồng gió lành lạnh tạt qua , làm cho cả năm sực tỉnh , trở về với hiên tại bồng bềnh giữa nhân gian.

Phất tay thật mạnh, ra chiều như muốn xua đuổi cái gì đó trong tâm trí với vẽ dứt khoát lắm , lão tiên Đại tửu Hiếu Viết Trần gằng giọng : Lịch sử ! Lịch sử – Thôi đừng khơi lại giòng, Nhân loại cõi ta bà tự ngàn xưa đã sai nay lại cũng sai nữa à! Than ôi ! Lối nào ra.

Lòng ngỗn ngang trăm mối , Lão lại cùng huynh đệ . xuống núi về Mỹ Sơn Thánh Địa .

*
**

Phần hai:
Mỹ Sơn Thánh Địa
“Xin người nhè nhẹ bước vào
Kẻo mà đau đớn hồn xưa chưa rời”

Lão tiên Bạch đầu Đà Hải , nhẹ nhàng dừng trước lối vào Thánh địa , ôn tồn nói :

– Đây là chốn u tịch thâm nghiêm , nơi đi về của các vị thần linh , của các linh hồn u uất còn nặng nghiệp thế gian , vậy nên huynh đệ ta sửa soạn lại xiêm y , nhẹ bước vào chốn xưa.Chớ làm kinh động giấc ngàn thu.

Chẳng dám ồn ào , chẳng dám cười nói râm ran như trên đường lãng du , tất cả đều nghiêm trang bước nhẹ vào cõi linh thiêng .

Đường quanh co , những đền đài miếu mạo thoắt ẩn thoắt hiện trong thung lũng mênh mông , xa xa là cung núi bao bọc mờ ảo theo sương chiều nhè nhẹ rơi.

Trong tĩnh mịch thâm u, Lão tiên Trung bộ tửu Trương Trà cám tình , cám cảnh , thảng thốt đọc khe khẻ mấy câu thơ của Bà Huyện Thanh Quan:

Tạo hoá gây chi cuộc hý trường,
Đến nay thấm thoắt mấy tinh sương.
Lối xưa xe ngựa hồn thu thảo,
Nền cũ lâu đài bóng tịch dương.
Đá vẫn trơ gan cùng tuế nguyệt,
Nước còn cau mặt với tang thương.
Nghìn năm gương cũ soi kim cổ,
Cảnh đấy người đây luống đoạn trường.

Bất giác Lão tiên U Mê Minh Hoàng Uyễn thốt lên :

– Trời đất ơi! Lão tiên Trung bộ tửu Trương Trà này sao hay quá dzậy ta ! Lão như hiểu thấu rỏ tâm can các huynh đệ đồng hành.

Chiều dần rơi xuống , giữa núi rừng thâm u cô tịch , những đền đài rêu phong , lắng đọng trong lòng lữ khách nỗi buồn hủy diệt xa xăm – Năm lão Tiên đứng chết lặng trước linga , yoni , trước sáng tạo của tiền nhân Chăm- biểu trưng của phồn thực, của Shiva vị thần sáng tạo và hủy diệt-

Trong hư ảo tâm tưởng từng đoàn từng đoàn vũ nữ Apsara như bước ra từ phù điêu đá , những vũ điệu uyển chuyển ,cuồng điên , si loạn , mê hoặc say đắm lòng , như tan ra , như lướt đến hòa mình vào huyễn hoặc u mê , sụp lạy nụ cười của bò thần Nan Din , cười nổ tung cả vũ trụ với sáng tạo , nghẹn nấc lại đớn đau với hủy diêt dến tận cùng , quỳ xuống chân Shi va mà hỏi thần sao cứ lôi chúng con vào vòng chơi sáng tạo , huỷ diệt của Ngài mãi mãi không ngưng.

Huyễn hoặc biến hóa khôn lường , quay vòng trong trò chơi thần thánh., nhân gian.

Một vũ điệu Chăm buồn thật buồn , vũ điệu buồn ngàn năm mờ mờ xa ,tan dần dần sau lớp sương khói mờ ảo .

Năm lão tiên bừng tỉnh , sau hồi lạc vào chốn U Mặc nhiệm huyền

Trăng thượng huyền lồ lộ lên từ phương Đông , trăng đỏ quạch màu máu .

*
**

Phần ba: Tiểu hội A74 Đà Thành
Bằng hữu thâm giao , tình say khướt,
Đông hải đau buồn , đứt ruột gan.

Rời khỏi cõi U linh trầm mặc, về Phòng Hải sơn Trang của Lão tiên Bạch Đầu Đà Hải , năm lão thở phào nhẹ nhỏm , tâm tư như trút bỏ được gánh U hoài.

Trên bước vân du trở về Lão tiên Bạch Đầu Đà Hải cũng đâu ngờ rằng tại Phòng Hải Sơn Trang Lão Tiên bà Mai Thị đã quá chu đáo , bày sẵn yến tiệc vô cùng thịnh soạn , huynh đệ ai ai cũng hài lòng vui vẽ . Thực là một cặp trời sinh có khác.

Các Lão tiên đồng thanh : Xin cảm ơn , xin cảm ơn Lão tiên bà Mai Thị.

Một lát sau đúng hẹn các huynh đệ tề tựu đông đủ – Lão tiên Sành Văn , Lão tiên Uyễn Thu , Lão tiên Tạo Thanh, lão tiên Thiên Cao . Lão tiên Hưởng Viết Uyễn , Lão tiên Tứ Hải Quân Hồng Lợi , Lão tiên Chinh Vũ…….Chào hỏi , cười nói , vang động sơn trang.

Ngoài Quần tiên A74 , còn có hai lão Tiên thuộc quần tiên A71 & A72 Là Lão tiên Anh Xuân và Lão tiên Lộc Bá đến cùng huynh đệ A74..

Vừa khi nhị vị Lão tiên Sài Côn khệ nệ vác vào một thùng tiên tửu , nào là Red Wine , nào là Cognac , Whisky quà của Đại hội quần tiên cõi ta bà và của hai lão gởi cho. Thì cũng là lúc Lão tiên Bạch đầu Đà Hải tuyên bố khai mạc tiểu hội A74 Đà Thành.

Kể từ đây rượu tuôn như suối , hàn huyên tâm sự , cười nói huyên thuyên vô tận , đàn ca hát xướng , trong chuếnh choáng men say tình bằng hữu Lão tiên Tam Kỳ Trung độ Đông Xuân Trịnh như chợt nhớ về ba mươi năm trước , lão đứng phắt dậy bắt các huynh đệ vỗ tay rồi ca thật hay Bài ca xây dựng .

Lão tiên Lê Phụ lại rút cây Ghi ta giắt sau lưng ra cùng lão tiên Đại Tửu Hiếu Viết Trần đệm nhẹ nhàng lướt theo , rồi thì Nguyệt Cầm , Suối mơ , Trương Chi, Serenade , Serenata …tuôn rơi bồng bềnh như đang trên chốn nước nhược non bồng.

Đúng là vui một đêm như ” Đêm….yến tiệc ở trên trời”

Trời đã về khuya .Trăng đã chếch về Tây , Rượu đã ngà ngà say , nhưng 30 năm xa cách , hồn chưa. kịp tan ….lòng còn chưa đã…tình còn quyến luyến . Nghe âm âm trong đầu mấy câu thơ

Bạc đầu trăng gieo
Trời Nam ngàn xa thẳm
Chiều phai úa , tàn đêm

……………..

Lão tiên Trung bộ Tửu Trương Trà như còn tiếc nuối một đêm tuyệt diệu trên cõi nhân gian tuyên bố xanh rờn :

– Rượu chưa cạn , tình chưa say , chưa hết đêm thì ta chưa về.

Nhất hô bá ứng .
Quần tiên đồng loạt dông thẳng về Đông Hải Thái Bình .

***

Đã quá canh hai , bờ Đông Hải Thái Bình vắng lạnh một vùng mênh mông bể sâu trời thẳm.
Mấy lão Tiên cùng ùa đến sát mép biển , đứng nhìn về phía xa xăm , nơi ngút ngàn trong bóng đêm , mà mặt lão nào cũng buồn rười rượi.

***

Toàn dân nghe chăng!
Sơn hà nguy biến ,
Hận thù đằng đằng

…………………….
Cả quần tiên như không ước hẹn mà gặp bổng hát ca lừng trời bài ca Hội nghị Diên Hồng , hăng hái lắm , hùng dũng lắm , tâm huyết lắm , xem chừng như trẻ lại độ tuổi mười tám , đôi mươi.

Như là họ đang sẵn sàng gươm giáo lên đường , chẳng quản thân mình vì tổ quốc quê hương.

Rồi lại đắm chìm mang mang trong nỗi niềm của thân phận nhược tiểu.
Lòng họ căm phẩn , hồn họ nổ ra trăm ngàn mảnh bắn văng tung túa khắp bốn phương trời lan vào khoảng không đen ngòm vô tận.

Lão Trung bộ tửu Trương Trà vốn tính khảng khái , trượng nghĩa , ở đời xem vinh hoa phú quý như phù vân , cảm khái trước nỗi đau đất nước , gợi nhớ hình ảnh người tráng sĩ Kinh Kha đất Yên lúc trước ứng tác với bạn tiển mình vào cõi bất tử bên bờ sông Dịch , mà lòng đau như cắt , giọng trầm trầm buồn buồn lão đọc:

Phong tiêu tiêu hề,Dịch thuỷ hàn
Tráng sĩ nhất khứ hề,bất phục hoàn
Dịch(?)
Gió hiu hắt chừ,Dịch thuỷ lạnh ghê
Tráng sĩ ra đi chừ,không bao giờ về

Rồi lão lại tiếp: Ai sẽ là Kinh Kha Việt Quốc , chừ hè.

Ôi! Hoàng Sa, Ôi! Trường sa , máu là máu , xương là xương Việt quốc , nào của riêng ai?

Công phu tu luyện chưa đạt mức thượng thừa , chịu không thấu cảnh màn trời chiếu đất , giang hồ rong ruổi , một số quần tiên cáo lui , quay về động thất của mình. Còn lại ít ỏi lão tiên với chiếc Tây ban cầm , với màn sương đêm ..

Qui ẩn rồi lại giang hồ , quyết lòng rời xa thế sự nhân tình , lấy sông núi làm nhà, trăng gió làm tình nhân.. Nhưng sao khi đến bên bờ Đông Hải Thái Bình , trong đêm sâu , nhìn ra mờ ảo xa tít ngoài kia , Các lão tiên không khỏi bùi ngùi , đau đớn cho an nguy của đất nước. Nó như muốn kéo, muốn lôi các lão trở về với thực tại cõi Ta bà với những cảm giác bất lực , yếu đuối của các lão.

Các lão tiên còn lại muốn uống lắm , uống nữa , uống cho thật nhiều vào cho quên đi trời đất , cho quên đi thực tại đớn đau , chờ đến ngày mai bừng sáng ánh trời tươi, ra khỏi màn đêm thâu . Nhưng cổ họng ai cũng nấc nghẹn lại một hòn máu đỏ tươi.

Nằm trải người ra trên bải cát thân yêu bờ Đông Hải . Lắng nghe sóng Đông hải vỗ ầm ào vào bờ , lòng các lão tiên chợt hỏi , không biết có sóng nào là sóng Hoàng sa , Trường sa không?.. Nhìn lên trời cao , muôn ngàn vì sao lấp lánh , các lão tiên dõi nhìn chòm Tiểu Hùng Tinh , các lão tìm , tìm ngôi sao Bắc đẩu , đâu rồi ngôi sao Bắc đẩu ngày xưa của ngày nay…
Còn đang mang mang nỗi buồn , chợt lão tiên Bạch đầu Đà Hải đọc lại bài thơ của Lão tiên U Mê Minh Hoàng Uyễn:

Vạn Lý Trường Sa , vạn lý đau!
Sơn Trà uất nghẹn , ngàn vạn sau ?
Khánh Hòa sáng sáng, thiên tình hận!
Đà Nẵng đêm đêm , vạn cổ sầu!
Hữu Nhật mờ xa , hồn thổn thức.
Gạc ma tăm biệt , biết về đâu?
Đâu rồi! Hào khí, con dân Việt.
Vạn lý Trường Sa , sóng đêm thâu!

Trong lòng buồn bả , trở dậy ra về .

Nén lại trong lòng các lão thầm cầu nguyện cho anh linh các liệt sỹ đã hy sinh bảo vệ cho Hoàng Sa , Trường Sa thân yêu, mãi mãi an lành.

Tổ quốc này luôn luôn ghi nhớ công ơn các anh.

 

Nguyễn Hoàng Minh

 

BÌNH LUẬN

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây

Bài Cùng Tác Giả